Lúc 7h30, điện thoại di động của Đạt đổ chuông. Đạt nhấc điện thoại và đi sang một phòng khác để gọi điện. Nhìn thấy một cơ hội, tôi bắt đầu trêu chọc Charu. Tôi cười và nói – có chuyện gì với Charu.. yêu em rất nhiều vào cái đêm mà Đạt in trên cổ em. Charu bẽn lẽn nói – vâng, Annu Bhaiya… Không có chuyện gì xảy ra với những người còn lại, họ chỉ đánh dấu như vậy ở khắp mọi nơi. Tôi – đó là quyền của một người chồng, thưa bà. Nếu anh ấy không yêu bạn, thì ít nhất anh ấy sẽ yêu hàng xóm của mình chứ? Rồi tôi cười và nói – Đạt vừa đánh dấu vào cổ anh ấy, nếu tôi ở đó, tôi không biết đánh dấu ở đâu nữa.